"Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng.
Trời ơi! Người ấy có buồn không?..."
Vào năm 1937 trên thi đàn Việt Nam đột nhiên xuất hiện một thi nhân làm chấn động dư luận không ít, thi nhân mang bút hiệu T.T.Kh.
Trời ơi! Người ấy có buồn không?..."
Vào năm 1937 trên thi đàn Việt Nam đột nhiên xuất hiện một thi nhân làm chấn động dư luận không ít, thi nhân mang bút hiệu T.T.Kh.
Người ta không biết thi nhân là ai, chỉ biết T.T.Kh chỉ lưu lại có 4 bài thơ mà lại là những bài thơ tình lâm li bi đát, chứa đựng nỗi niềm u uẩn của một cô gái đem lòng yêu một chàng nghệ sĩ. Nhưng vì sự khắt khe của gia đình phong kiến, Nàng phải xa cách người yêu để đi lấy một ông chồng luống tuổi.
Mộng đẹp dở dang, mượn mấy dòng thơ, nàng kêu lên những tiếng bi thương, gợi cảm. Từ dạo ấy tới nay, T.T.Kh đã làm cho nhiều người thắc mắc về thân thế của nàng.
![]() |
Hai sắc hoa tigôn - T.T.Kh |
Theo lời kể lại thì dạo ấy, một hôm tại tòa soạn tuần báo "Tiểu thuyết thứ bảy", có nhận được của một thiếu phụ trạc 20 tuổi, hình dáng bé nhỏ với nét thùy mị, vẻ mặt u buồn, mang đến một phong bì dán kín gửi cho ông chủ bút. Trong ấy chỉ vỏn vẹn có bức thư và một bài thơ "Hai sắc hoa tigôn" bên dưới ký tên T.T.Kh và đều một nét chữ rung rung.
Khi thiếu phụ đi rồi, tòa soạn xem thơ, nhận thấy thi phẩm đã ghi lại cảnh tình đáng thương tâm. Nhưng rồi khi cố nhớ lại, người ta chỉ nhớ lờ mờ hình ảnh thiếu phụ mà thôi.
Có thể nói đây là lần thứ nhất và cũng là lần cuối cùng thiếu phụ xuất hiện, rồi sau đó khóa chặt tung tích của người con gái bí mật này. Dưới đây là bài thơ nổi tiếng của T.T.Kh:
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu đương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát Tay vít dây hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã hiểu gì Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy
Đâu biết lần đi một lỡ làng Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm! Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi, thu lại thu Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy, cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn giấu trong tim bóng một người
Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ Tựa trái tim phai, tựa máu hồng
Hai sắc hoa tigôn Hoàng Oanh (ngâm thơ)
Nếu quay về chuyện cũ để biết tại sao có sự xuất hiện của T.T.Kh trong làng thơ tiền chiến. Thì vào tháng 9 năm 1937, trên tuần báo "Tiểu thuyết thứ bảy" có đăng một truyện ngắn của ông Thanh Châu với tựa đề là "Hoa tigôn" thì ít ngày sau đó tòa báo đã nhận được bài thơ "Hai sắc hoa tigôn" do thiếu phụ bí mật mang đến như đã nói ở trên. Trong bức thư, thiếu phụ có giải thích rõ lý do vì sao nảy ra thi hứng viết nên bài thơ hai sắc hoa tigôn.
![]() |
Sheet nhạc Hai sắc hoa tigôn (1) |
![]() |
Sheet nhạc hai sắc hoa tigôn (2) |
Nhiều người cho là nam giới giả danh, có người còn nhận T.T.Kh là người yêu của mình. Trong số đó có thi sĩ Thâm Tâm, Thâm Tâm hồi đó còn trẻ với tính hiếu thắng, ông đã gửi cho báo "Phụ nữ" đăng bài thơ "Đan áo" để minh chứng với thiên hạ rằng T.T.Kh chính là người yêu của mình.
Theo lời Thâm Tâm cho biết T.T.Kh tên thật là Trần Thị Khánh. Khánh chính là tên người con gái Thâm Tâm yêu mê say đắm. Vậy nên khi Khánh đi lấy chồng, Thâm Tâm đau khổ gần phát điên, các bạn của Tâm phải an ủi gần nửa năm trời. Sau Thâm Tâm mới khuây khỏa nỗi buồn. Hai người đã yêu nhau, nhưng biết không lấy được nhau, hẹn giữ kín mối tình để đỡ phiền đến gia đình của nhau.
Cùng xem lại một số câu trong bài thơ của Thâm Tâm viết gửi tặng cho T.T.Kh
Các anh hãy chuốc thật say, Cho tôi những cốc rượu đầy rồi im!
Giờ hình như quá nửa đêm, Lòng đau đau lại cái tin cuối mùa.
Hơi đàn buồn tựa trời mưa, Các anh tắt nốt âm thừa đi thôi!
Giờ hình như đã tối rồi, Bánh xem đã nghiến, đã rời rã đi!...
Hồn tôi lờ mờ sương khuya, Hờ rung tôi viết bài thơ trả lời.
Vâng, tôi vẫn biết có người Một đêm cố tưởng rằng tôi là chồng,
Để hôm sau khóc trong lòng. Vâng, tôi vẫn biết cánh đồng thời gian,
Hôm qua rụng hết lá vàng, Và tôi lỡ chuyến chiều tàn về không.
...
Nguồn sưu tầm